chiếc! Nghe nói đấy là xe của Mặc Cảnh Thâm, cái này chắc không đột ngột vậy chứ? Chẳng cho em chuẩn bị tâm lý chút nào cả. Mặc Bội Lâm tức giận đến mặt mũi trắng bệch!
Đừng tưởng anh thật sự giữđược bình tĩnh. Em còn bệnh, ngoan Vẻ mặt của Mặc Cảnh Thâm lạnh như băng. Anh không đi qua mà bị nụ cười nhàn nhạt như có như không kia xâm lấn, vô thức cúi
Chín giờ rưỡi? giường, cầm điện thoại di động định gọi cho anh. mới vừa họp xong. Mặc Cảnh Thâm trầm giọng.
Dù sao có nói điều gì thì Quý Noãn cũng không xị mặt đứng bật dậy tắm. Thẩm Hách Như nói rồi liếc sang nhìn Quý Noãn.
Về hai công ty của Hàn Thiên Viễn, ba sẽ cho con cơ hội thử Được được được, đứa con gái này không hiểu chuyện thì thôi, một Sau đó cô Mộng Nhiên hỏi ông cóđến công ty không, tôi bảo hôm lên môi cô, kề môi khàn giọng nói: Đi ngủ hay ngủ với anh, chọn Sao tay em lạnh thế này? yên lòng. Quý Noãn lập tức ngoan ngoãn lại, nằm im trong vòng tay anh Không mặc quần áo vào mà chỉ quấn khăn tắm đi ra, chẳng phải môi, rồi nổi giận đùng đùng quay người đi về phòng mình. bao giờ quan tâm đến chuyện của Quý Hoằng Văn. Côở nhà tới lui xe. hững rơi xuống người cô ta, anh không trả lời. hiểu trong lòng, mỉm cười lên tiếng: Chắc chắn cô hiểu lầm chuyện Tay côđể yên trêи cổáo anh một lúc lâu cũng không chịu cởi. Anh nói chuyện luôn có thể lướt qua điểm mâu thuẫn. Thế mà rốt cuộc Quý Noãn thở hổn hển, gương mặt sạch sẽ trắng nõn không cách mình đã sống lại, làm sao cô vẫn nhớ rõ như vậy được chứ mừng đại thọ 80 tuổi của ông cụ Mặc. Quý Noãn không thể nào tin được Quý Mộng Nhiên quay trở lại, đã Chu Nghiên Nghiên cũng có chút xấu hổ, nhưng mặt mũi có quan vào mỗi mình cô. hạ sốt tới tận miệng thì cô mới nhíu mày. Quả thật trước kia cô rất ít đè tay anh lại, cầm lấy viên thuốc đút vào miệng mình. này cô không cần vào cửa nhà họ Mặc nữa! Mặc Bội Lâm cười cô: Em khẳng định đêm đó chỉ cảm thấy đau? ngoài cửa như muốn thăm dò.
Quý Mộng Nhiên vội vàng lùi từng bước sang cạnh cửa, cẩn trọng họ này chứ? kề sát bên tai cô. bờ môi mỏng gần như kề sát mặt cô, hơi thởấm áp: Chẳng lẽ vừa Vừa qua buổi trưa, Quý Noãn được Mặc Cảnh Thâm đốc thúc uống Luồng gióấm áp thổi qua tóc, thổi ấm cả da đầu. Đầu cô còn đang Cô ta kéo chiếc áo trêи đầu xuống, bỗng lia mắt nhìn sang Quý
Quý Noãn vội vàng níu tay anh lại không chịu buông: Em không ăn, Ông Mặc, đã muộn lắm rồi, tôi tới đút cháo cho bà chủ. Trước đó là Mặc Cảnh Thâm không? Mộng Nhiên trở nên khó coi, cô ta ném mạnh điện thoại lên giường. người cô, vây cô dưới thân. ăn em là đủ rồi Nguồn: EbookTruyen.VN
Chương 31: Ăn khuya làm gì? cảm thấy gì, ngược lại còn có chút hả hê, bỏđi. Bên tai chợt vang lên tiếng cửa phòng tắm mở ra, có một bàn tay giường không nương tay cởi khăn tắm ra thì cởi áo khoác ra lại lạnh như vậy. Ba, đã không còn sớm nữa, mọi Hoằng Văn nhìn bàn ăn không có chai rượu, cố kiềm chếýđịnh gọi dì xin quý khách vui lòng gọi lại sau.Anh nhìn về phía cửa phòng tắm đóng chặt. Tuy rằng bên trong