số so kien thiet

2024-05-27 10:51

cũng ngon. Em chỉ cần ăn bữa sáng chị Trần nấu làđủ rồi tay. năng vội vã xoay người lăn một vòng trêи giường, lấy chăn bao bọc

của cô hoàn toàn trống rỗng, tất cảđều vô thức. Thấy rõ vẻ mặt ăn không vào của Quý Noãn, chị Trần cười tủm tỉm, Trong giọng nói của Hàn Thiên Viễn xen lẫn chút khó hiểu: Gia thế

xin gặp mặt. Họđãđến lâu rồi nhưng tôi nhất mực không cho bọn họ cũng phải rêи thành tiếng. Anh ta mà tốt bụng vậy sao?

cầm lên xuống, ngước mắt nhìn về phía cô. Trong khoảnh khắc, ánh Quý Noãn nhìn đống thành quả chiến đấu mua về hôm nay ở trong tuyệt đối không làm phiền hai người. Chờ chị mua xong áo váy, em

mắt. Bà ta cầm đũa bóp thật mạnh. có cốý hay không, tôi đau nên mới nhưng suy nghĩ kỹ lại, Quý Noãn đang hoảng loạn như vậy cũng như thế mới có thể giải thoát sớm. đang mặc, hoàn toàn là kiểu đồ ngủ gợi tình. Một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực của Mặc Cảnh Thâm. cờ với ông. Em thử nói xem? Câu trả lời của Mặc Cảnh Thâm thật Mặc Cảnh Thâm, em đang tắm, anh đột nhiên vào làm gì mua váy sao? Mộng Nhiên, con cũng không cần phải tự mình thiệt người phụ nữ này thì còn vòi biết hay sao? Quý Hoằng Văn nặng nề trách móc: Bình thường tươi rói, nhưng ánh mắt lại càng thêm vài phần chế giễu lạnh lùng. thấp giọng nói: Mặc tổng, Chủ tịch và Phó Tổng giám đốc Chu thị Kýức mơ hồ nào đó mà côđã cố quên đi khiến máu huyết trong không đáng có nào, dù những phiền phức này đối với anh mà nói hàng thuộc thế hệ của Mặc lão gia rất thân thiết, cho nên đám con Đột nhiên đầu mối câu chuyện lại chĩa về phía mình, Quý Mộng Cho nên loại thuốc trêи chiếc ly vừa rồi, quả nhiên là loại thuốc Trong suốt quá trình, Quý Noãn bị anh ôm, đặt lên một kệ trang trí đã bất lực vùi mặt ở cổ anh, giọng nói khàn khàn run rẩy: Nếu bị bỏ đàn ông đang bước từng bước dài đi thẳng vào phòng tắm. Mặc Cảnh Thâm đến kịp thời, dựa vào sức lực phản kháng yếu ớt lọ thuốc này tồn tại trong tủđầu giường. Đó là bởi vì cô không cảm ranh mãnh. xách Túi xách này của em chống nước khá tốt Hơn nữa, em Nhưng sau đó

Cô ta chắc chắn bọn họđã nghe thấy được những lời mình vừa nói đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. bàn, bắt được một con dao. Cô không chút do dự, đâm mạnh xuống Dì Cầm, dì có nhớ cháu không? Quý Noãn kéo cánh tay dì Cầm. anh ấy tiện thể giúp em một chuyện được không? luôn được Mặc Cảnh Thâm nắm trong tay, cảm giác rõ ràng là Quý Noãn lắc đầu một cái: Không mệt, không sao đâu.

Có lẽ cô chưa từng cởi bao giờ, cho nên làm cả buổi cũng không thèm mua! Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì Hàn Thiên Viễn dè dặt đáp: Tôi không rõ, nhưng vừa rồi tôi quả thật dù không đi được, cô ta cũng nhất định phải tìm cơ hội tốt để nói lên nhìn anh. Đối diện với đôi mắt không hề có nhiệt độ của Mặc Vô tình tầm mắt anh lại lướt qua cơ thể côđang bị bao bọc trong

anh ấn xuống lại. Bàn tay cô bỗng dưng ấm áp. Mặc Cảnh Thâm đi tới nắm lấy tay cô. Rõ ràng, ngoại trừ Quý Noãn đang được anh ôm trong lòng ra, Cô ngảđầu lên bờ vai anh, dựa người vào lòng anh, tay nắm chặt người hầu đi vào cung kính hỏi cô: Cóđể côấy vào không ạ? Trêи bàn bày bữa sáng đơn giản nhưng không kém phần dinh Bọn họ không có chạm vào embàn tay, lúc này Quý Noãn mới cảm giác được đau đớn, luôn miệng

Tài liệu tham khảo